0166-77-12495

Văn Tiến Dũng, Bắc Từ Liêm, HN

Sẵn sàng giúp đỡ bạn trong tầm khả năng

Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

Bạn có thể nghèo nhưng đừng bao giờ hạ giá bản thân mình

Tuyệt đối không được hèn, vì hèn sẽ khiến cho cả cuộc đời chỉ biết cúi đầu xuống hổ thẹn.
Trên đời này, có những người ở vào hoàn cảnh khốn cùng, thất vọng thì buông thả, phóng túng bản thân. Nhưng có những người trời sinh đã có thể vững vàng giữ mình mà vượt qua, cuối cùng được cuộc đời báo đáp!

Câu chuyện số 1
Sau khi đến thành phố công tác, ông Hoàng là người bạn mà tôi thường xuyên gặp mặt trao đổi nhiều nhất. Ông ấy là chủ của một chuỗi cơ sở kinh doanh vật liệu xây dựng. Chỉ tính riêng ở thành phố này thôi, ông ấy đã có hơn chục cửa hiệu lớn nhỏ, coi như ông cũng là một người có sự nghiệp thành công.
Từ một góc độ nào đó mà xét, bản thân ông Hoàng cũng là người trải qua đủ sắc thái của cuộc đời. Lần đầu tiên tôi gặp ông là thời điểm cách đây chục năm, khi ấy ông còn là một nhân viên thu mua làm việc cùng công ty tôi. Điều khiến tôi đặc biệt quan tâm đến ông ấy chính là cách làm việc thực sự nghiêm túc và chăm chỉ.
Có một lần tôi hỏi ông Hoàng lương của ông một tháng được bao nhiêu tiền. Lúc ấy mới biết được thu nhập của ông là vào loại đặc biệt thấp trong công ty. Hơn nữa, đối với ngành nghề này, công ty tôi còn không có phần trăm doanh thu hay thăng chức, chưa nói đến cơ hội gây dựng sự nghiệp…
Một lần, tôi tò mò hỏi ông: “Chế độ đãi ngộ thấp như vậy mà khối công việc lại nhiều, ông không cảm thấy bất bình với những nhân viên khác sao? Sao phải bỏ hết tâm sức ra làm cho công ty như vậy? Cho dù ông làm nhiều hay làm ít, làm tốt hay làm dở thì cuối tháng đều được lĩnh lương từng đó cơ mà?”
Không ngờ câu trả lời của ông, cho đến tận bây giờ đã gần chục năm trời nhưng vẫn ảnh hưởng mạnh đến tâm trí của tôi.
Ông Hoàng nói: “Đãi ngộ ở công ty ta quả là thấp, cho nên tôi cũng đang tìm kiếm cơ hội khác. Nhưng chỉ cần là đang làm việc ở đây thì chẳng phải mình vẫn nên toàn tâm toàn lực làm việc sao?”
Trầm ngâm một lát, rồi ông lại nói tiếp: “Làm tốt phận sự là trách nhiệm của mình, nó không hề có quan hệ gì với thu nhập cao hay thấp cả. Nếu như chỉ vì đãi ngộ thấp mà nghĩ đến đầu cơ trục lợi, ta cảm thấy bản thân không nên hạ giá mình như vậy!”
Câu nói của ông, chỉ trong một khắc đã khiến tôi rung động, cảm thấy ông Hoàng thật không phải một người tầm thường.
Về sau mối quan hệ của chúng tôi thân thiết hơn, trở thành những người bạn tốt của nhau. Nhưng lúc này công ty tôi bắt đầu cải cách, một số người phải nghỉ việc và xin nghỉ việc, ông Hoàng cũng xin nghỉ và rời đi. Tôi thì vẫn còn đang phân vân giữa việc có nên đi hay ở lại, vì thế mà mối liên hệ giữa chúng tôi cũng giảm đi.
Khoảng ba năm sau, tôi gặp lại ông Hoàng. Khi ấy, sự nghiệp của tôi mới bắt đầu khởi sắc, nhưng sự nghiệp của ông Hoàng thì đã có biến đổi to lớn và nhanh chóng. Ông đã trở thành một ông chủ của một chuỗi cơ sở kinh doanh có tiếng. Thật đúng như dự cảm lúc trước của tôi.
Lần ấy, trong cuộc trò chuyện qua lại, ông Hoàng nói: “Để có những thành công này, trong tâm tôi luôn nhắc nhở bản thân mình, dù có khốn cùng thì cũng tuyệt đối đừng hạ giá bản thân!”
Câu nói ấy lại một lần nữa khiến tôi vô cùng tâm đắc.
Trên đời này, quả thực có một số người trời sinh là như vậy! Mặc dù họ ở trong hoàn cảnh khốn cùng hay thời điểm tuyệt vọng nhưng linh hồn và phẩm chất vẫn cao quý như lúc trước.
Sự bất công hay gian khổ trong cuộc sống, chưa bao giờ là lý do để họ chà đạp, “hạ giá” bản thân mình.
Câu chuyện thứ hai
Có cô gái trẻ, bán hàng trên mạng, một ngày đẹp trời, bị lôi vào nhóm kín nào đó, gán cho tội làm tiểu tam, giật chồng người ta, rồi các chị em trong hội nhiệt tình chửi rủa, nhắn tin, kiếm đến tận nhà đòi ba mặt một lời… đến mức cô gái kia đòi tự tử thì mới được yên thân.
Đến khi biết ra, chỉ là màn vu oan vì cạnh tranh bán hàng trong nhóm kín, những người nhắn tin chửi rủa cô gái, có mấy ai nhắn lại một dòng tin xin lỗi vì đã hiểu lầm cô?
Đó chỉ là hai trong số hàng chục, có khi là hàng trăm những nỗi oan sai trên mạng xã hội, khi phần đông người ta chỉ vì cơn bốc đồng, nóng giận của bản thân, để bỏ qua sự tìm hiểu tới tận nguồn gốc của vấn đề rồi thóa mạ, làm nhục nạn nhân. Sau khi giải tỏa xong cơn nóng giận, những người làm nhục thường có hai hướng đi.
Phần lớn trong số họ không còn quan tâm đến câu chuyện nữa, theo kiểu những hăng hái đấu tranh cho công lý, cho lẽ phải của họ chỉ bùng lên đúng vài giây khi nhấn chia sẻ cùng vài dòng chửi rủa, rồi lụi tắt, rất nhanh và rất nguội.
Dĩ nhiên với họ, những thông tin đính chính, những sự thật sau đó họ đều không quan tâm vì đang còn mải mê đi tìm một việc khác, một đối tượng khác để trút cơn chí khí của mình vào.
Nhóm còn lại, khá ít, là những người tiếp tục theo dõi câu chuyện có chủ đích hoặc vô tình biết được các thông tin về sau do một người bạn nào đó chia sẻ. Những người này lại đứng giữa hai lằn ranh để lựa chọn.
Có thể, họ nhận ra mình sai, sẽ có hành động gì đó để chuộc lỗi như gọi cho nạn nhân bày tỏ tiếc nuối, hoặc đăng vài dòng lên mạng xã hội coi như một lời thú nhận, phần lớn cách này là để cứu rỗi chính linh hồn và lương tâm họ. Số này, theo như thực tiễn cho thấy, là vô cùng nhỏ.
Số còn lại, nhận ra mình sai, nhưng vì nhiều lẽ, mà phần chính là do sự cố chấp, là do sĩ diện, họ lờ đi, không xin lỗi, đổ cho những người đưa thông tin lên từ lúc đầu, họ vô can, chỉ là người góp phần lên tiếng bảo vệ chính nghĩa, dù rằng bản thân họ cũng chẳng biết cái chính nghĩa mình bảo vệ hình hài ra sao.
Một số khác, họ tìm đủ cách để chống chế, để bỉ bôi, để ngụy biện, để lái câu chuyện sang một hướng khác, tỷ như vì sao ngày xưa người ta dập lửa bằng máy bay, còn bay giờ phải dùng xe, tỷ như vì sao nước ngoài người ta có xe tiên tiến như vậy mà nước mình lại không có, tỷ như vì sao không điều xe lớn tới liền mà chỉ có thể điều xe nhỏ vô. Rồi cả cái câu nhẫn tâm là cứu hỏa là việc làm của bọn họ, có cần gì mà phải cảm ơn họ đâu?
Tới đây, thật khó mà kìm lòng ba chữ, “người vô tình”. Những con người để thù hằn, để oán hận che mờ nhận thức, thật sự đáng sợ làm sao.
Người ta có thể nghèo, nhưng từ cái nghèo có thể phấn đấu, để dứng dậy và thành công, nhưng tuyệt đối không được hèn, vì hèn sẽ khiến cho cả cuộc đời chỉ biết cúi đầu xuống hổ thẹn.


______________________________

Nguồn : http://ebacsi.net/ban-co-ngheo-nhung-dung-ha-gia-ban/

Không có nhận xét nào:
Viết bình luận nhận xét

Bạn cần tư vấn về Facebook Ads và web ?
- Theo dõi Facebook nhé http://fb.me/quang.ib
Nhập thông tin mới nhất qua Email